top of page

Huỳnh Lâm & Câu Chuyện Khởi Nghiệp Từ Cọng Cỏ

Nhìn vào dòng chảy luân lưu và viễn tận của lịch sử, ta dễ soi rõ được chân tướng giá trị và ý nghĩa sâu xa của vạn vật - những thứ vẫn thường ẩn sâu sau lớp hình hài vật chất của chúng - bằng cách truy vấn sự vật ấy ở một cột mốc thời gian hoặc một quãng thời kỳ cụ thể nào đó mà chúng tồn tại trong bề rộng của lịch sử. Do vậy, thay vì tự diễn thuyết về giá trị thương hiệu Huỳnh Lâm mà nếu không khéo sẽ dẫn đến tự cao và ngộ nhận, chi bằng chúng tôi thuật lại câu chuyện ban sơ của chúng tôi ở đây và để dòng chảy lịch sử của Huỳnh Lâm thay cho lời nói của chúng tôi và lướt đến mỗi độc giả cũng như mỗi khách hàng. Bằng những thu thập và suy nghiệm tinh tường, tin rằng mỗi vị sẽ tự thâu lượm cho riêng mình những đúc kết, rút ra những ấn tượng và nảy sinh những bình luận riêng về Huỳnh Lâm. Chúng tôi tin rằng mọi sự thấu hiểu, dù là nhỏ bé nhất, đều vô cùng đáng quý vì nó dẫn đến một sự đồng cảm đáng trân trọng.




Chịu dứt bỏ đời sống ổn định để tạo một cú hích để đời


Ngược về khoảng thời gian rất lâu về trước, dầu chỉ mới gắn bó hơn ba năm tại một trong những công ty sản xuất điện tử quy mô tầm cỡ nhất, tôi đã sớm được cân nhắc như một kỹ sư cốt cáng tại đơn vị công tác, vì lúc đó tôi được thả đúng vào môi trường chuyên ngành, cũng như sức trẻ cho tôi cái ham thú mãnh liệt được hết mình cho công việc. Tăng ca và làm thêm cuối tuần cũng khiến tôi hứng chí như khi tham gia một hoạt động giải trí, chúng giúp tôi khỏa lấp lòng nhiệt huyết quá dư tràn. Suy nghĩ của tôi từa tựa như phần đông sinh viên vừa mới dứt khỏi đời sống giảng đường, cho rằng phải tìm một công việc ổn định sau khi nhận được tấm bằng Đại Học, từ đó sẽ phải dính chặt lấy nó, chỉ cần làm hết sức mình và mặc đời cuốn đi. Đã có lúc tôi ngẫm thấy đời tôi sẽ ổn thôi (mà thực ra là trên cả mức ổn nữa) nếu công việc thường nhật ở công ty vẫn cứ tiến triển đều đều như đó giờ vẫn vậy.


Thời gian luôn là phương tiện mang tính cách bào mòn mọi lớp lang ngụy tạo, bóc mẻ mọi dấu diếm gắng gượng núp bóng định kiến xã hội, và cũng chính thời gian là công cụ khai quật những khao khát bức phá tiềm tàng trong huyết mạch của tuổi trẻ. Ăn thua nhau ở chỗ chúng ta có sớm giác ngộ ra sự thật trần trụi đó hay không và hành động sau giác ngộ ở mỗi người là gì mà thôi. Khoảng thời gian ba năm đã phơi bày trước mắt tôi một thực cảnh an nhàn giả tạo và một cuộc đời phẳng đều nhàm chán mang đầy vẻ êm ả bi kịch, tôi sẽ không trình bày cuộc chuyển biến nội tâm trong tôi ở đây vì chẳng mấy cần thiết mà lại đâm ra nói dông nói dài, thay vào đó tôi tiến thẳng đến kết luận: tôi quyết định làm một cuộc cách mạng mang tính để đời, một cú hích thay đổi. Ngay khi tĩnh ngộ thấy bản thân lê bước vào những lối mòn cố hữu thì trong đầu tôi liền lập lòe những ý định ngang ngược, tôi muốn làm điều khác biệt, đâm đầu về một hướng khác đi, tìm cho bằng được một công việc nào đó miễn sao tôi phải hứng thú với nó, đồng thời tôi có thể điều phối được thời gian tự do của mình, và trên hết, tôi muốn tự tạo ra một dấu ấn khác biệt mang trọn sắc thái cá nhân hơn là bị pha loãng trong một công ty, tổ chức to lớn.


Đến với ống hút cỏ là cái duyên tiền định


Tôi loay hoay trên những con đường vô lề lối, đứng trước những ngã rẽ mới mẻ, không biết nên đặt vào đâu những bước chân điên rồ đầu tiên. Ngay khi tôi nghĩ rằng dẫu sao cũng nên dành cho bản thân một kỳ nghỉ để giải khuây đầu óc thì cuộc tái ngộ định mệnh xảy đến, lúc đầu ngỡ tưởng như chỉ là một cuộc gặp gỡ cà phê như thường lệ với một người bạn Đại Học cũ, ngờ đâu lại là duyên trời đưa đường dẫn lối.


Quán cà phê đã chứng kiến cuộc hội ngộ tiền định giữa tôi và người bạn cũ, và cũng chứng kiến luôn những trăn trở của cả hai. Hai người bạn cùng chuyện gẫu nhưng mỗi đứa lại như theo đuổi những mối âu lo riêng trong tâm trí, và mỗi tâm hồn lung lạc lại dốc lòng trông cậy vào một tâm hồn lầm lạc khác, không khác gì hai tấm lá đã rách mướp đang tìm lấy sự đùm bọc ít ỏi yếu ớt của nhau.


Cậu bạn ấy dạo trước có khám phá ra mảng ống hút cỏ, tuy khá bấp bênh trong thời kỳ đầu nhưng sức bền đã đẩy cậu ta tiến xa, nghị lực giúp cậu vượt qua một chặn đường đủ dài với sự nghiệp ống hút, nhưng rốt cuộc giờ đây phải đi tới quyết định từ bỏ nó vì vướng phải nhiều khó khăn. Cậu bạn tâm sự với tôi như thế trong khi tôi chỉ biết im lặng lắng nghe.


Chủ đề "ống hút cỏ" còn khá xa lạ trong phạm vi hiểu biết của tôi, nên dầu không biết phải cho bạn tôi lời khuyên gì, tôi cũng vì tò mò mà đề nghị cậu bạn kể nhiều hơn về những chiếc ống hút được làm từ cỏ bàng, và như thế chủ đề "ống hút cỏ" đã bắt đầu len lỏi vào tâm trí, từ đó ăn sâu béng rễ vào trong tâm tưởng tôi, đến giờ khi ngẫm nghiệm lại tôi còn thấy khó hiểu biết là chừng nào, dẫu rằng mọi sự thể mới lạ đều cuốn hút chúng ta, song ống hút cỏ lại thu hút tôi theo một cách lạ lùng riêng, tôi nảy sinh niềm ham thích và mong muốn hiểu thật sâu và thật nhiều về nó, và cũng chính nguyện vọng đó đã kéo tôi đi xa, không chỉ vì ống hút cỏ còn quá mới mẻ ở Việt Nam cũng như trên thế giới, không chỉ vì nó mang trong mình một tiềm năng phát triển to lớn, mà còn vì ý nghĩa sâu xa mà nó mang lại cho môi trường sống và sức khỏe của người dân. Bao nhiêu ý nghĩa nhân văn như gom góp quy tụ về đúng một cọng ống hút cỏ bàng nhỏ bé mỏng manh trên bàn tay tôi, tôi nghĩ rằng cái thứ này - cái cọng cỏ thon dài đã được đục khoét tỉ mỉ mà tôi đang cầm vân vê trên tay rồi đây sẽ là thứ tôi sắp sửa gắn bó và là thứ hữu ích cho đời sống của mọi người, cũng như mọi sinh vật trên trái đất - những sinh linh vô tội luôn bị đe dọa tính mạng trong một môi trường sống đã bị kiệt nhuệ bởi phần lớn do chất thải từ nhựa.



Cuộc nói chuyện nổ ra rom rả như bắp rang, bạn tôi như được tiếp vận thêm sức mạnh bởi những khích lệ từ đối phương nên tinh thần toát lên khí chất hăng hái, hết chuyện này lại kéo sang chuyện khác, cứ thế cho đến khi một khoảng lặng đột ngột đổ ụp xuống hai mái đầu xanh, không ai nói với ai câu nào nữa mà lại tiếp tục vẩn vơ với cuộc theo đuổi những tơ tưởng riêng. Trong một lúc, cả hai đứa cùng nhìn xuống một mẫu ống hút cỏ đang nằm trong tay và lăn lóc trên bàn, rồi chúng tôi chợt nhìn nhau, ý tưởng béng lửa và lóe lên trong đầu, mạnh mẽ tới độ bật ra thành tiếng phấn khích "Được! Tại sao hai đứa mình không cùng làm ống hút cỏ nhỉ?". Câu nói tuy có phần đột ngột và có thể bị ngộ tưởng là một hành động bột phát trong lúc cao hứng, nhưng quả thật lại mang nặng một ý nghĩa to lớn ở đằng sau, có ai mà dè lại chính câu nói ấy đã góp phần tạo nên một nền tảng tinh thần vững vàng, để rồi từ đó khai sinh ra thương hiệu ống hút cỏ bàng Huỳnh Lâm vào ngày 19 tháng mười một năm 2019.


Những va vấp đầu tiên


Nguồn nguyên liệu ống hút


Có một dạo chúng tôi - khi ấy hãy còn là những chàng trai tay mơ ngơ ngác - đã liều lĩnh làm một chuyến xuống tận Đức Hòa, Long An để lùng sục nguồn nguyên liệu làm ống hút từ cỏ bàng. Qua tìm hiểu, chúng tôi biết rằng loại cỏ này rất đặc trưng ở chỗ chỉ hạp với điều kiện thổ nhưỡng nhiễm phèn ở Long An. Chúng tôi tìm ra đến tận những cánh đồng hun hút cỏ bàng, hai đứa cứ đi lang mang giữa nắng vì trong đầu không có một chủ đích rõ ràng. Đi men theo những dẻo đất đê dọc theo từng vuông ruộng ôm đầy ứ cỏ bàng, những cọng cỏ mạnh bạo tua tủa chọc thẳng lên trời xanh cao vút, khung cảnh sinh động nhưng khắp bốn bề chung quanh sao quạnh quẽ tĩnh mịch đến lạ lùng, cuối cùng chúng tôi cũng đã bắt gặp được một bóng người đang lui cui cắt cỏ. Chúng tôi rất may mắn gặp phải một mối duyên tiền định nữa, cứ như có một thế lực siêu nhiên nào dẫn dắt tôi đến với người nông dân ấy.


Chúng tôi và anh nông dân nọ trao đổi một hồi lâu. Vẻ người chất phát, trìu mến và giản dị từ anh nông dân miền Tây đã tỏa ra một năng lượng đặc biệt êm dịu và ấm áp khiến chúng tôi không thể khán cự nỗi, đành mủi lòng mà cởi mở hết những tâm tình, dự định và mọi băn khoăn về ống hút cỏ bàng với một người xa lạ nhưng ngỡ như đã là tri nhân lâu lắm rồi. Chúng tôi có hỏi mua cỏ bàng từ anh, anh nông dân chân chất bảo rằng anh có bán, nhưng sau khi đã thăm dò mục đích của chúng tôi đầy đủ, anh liền cho ngay lời khuyên, đại để anh bảo rằng do chúng tôi mới chân ướt chân ráo làm ống hút nên không biết đấy thôi, thực chất ở vùng này - tức là tại Đức Hòa, Long An - người ta đang làm ống hút cỏ rất nhiều, sao trước tiên chúng tôi không về đây học hỏi cái đã hoặc giả mua lại của người ta rồi bán lại cũng được, cớ chi lại phải mắc công ôm đồm làm hết mọi thứ cho cực. Khi nghe dứt lời, chúng tôi mừng quánh vì vớ được một mẩu thông tin quan trọng, đồng thời cũng là một góc nhìn rất sát sao với thực tế, nhưng cũng chính thông tin từ góc nhìn ấy đã làm chúng tôi hơi buồn lòng vì ý định ban đầu của chúng tôi coi như tiêu tan. Ngay khi lấy lại tinh thần, chúng tôi ngẫm thấy anh nông dân khuyên vậy phải lắm, tự dưng chuốc chi khổ cực, ở đây người dân làm cũng khá nhiều rồi...


Một khoảng thời gian ngắn ngủi sau đó, chúng tôi đã đi đến một quyết định táo bạo. Cả hai quyết chí chuyển xuống Long An và kết hợp cùng với anh nông dân ấy, anh ta sẽ chịu trách nhiệm về nguyên liệu lẫn nhân công, còn hai đứa chúng tôi sẽ đảm đương trọng trách về quy trình sản xuất, chất lượng và thành phẩm. Như thế, chúng tôi đã có thêm những người cộng sự mới.




Vấn đề con người


Vấn đề về con người, mà cụ thể hơn là trong quản lý, điều phối, chính đốn và thuyết phục một nhóm đông nhân công để họ thay đổi tư duy lẫn thói quen làm việc, mà nếu một khi những thứ đó đã ăn sâu bám chắc vào bản chất tập quán của họ rồi thì mọi sự càng trở nên khốn khổ và gây nhiều nhức nhối cho những người làm chủ doanh nghiệp sản xuất như chúng tôi.


Nói đúng ra, nghề làm ống hút cỏ, cho đến thời điểm hiện thời, vẫn được xem là một nghề độc lạ và mới mẻ. Xưa giờ ở địa phương, cỏ bàng hoặc để bán sỉ hoặc để làm đồ đan lát thủ công, ống hút cỏ chỉ mới du nhập vào nếp sống của người dân trong một khoảng dạo gần đây khi một vài cơ sở mới lâm le đặt xưởng sản xuất trong vùng. Vì tính chất mới mẻ, mà lại không có một quy trình cụ thể nào cố định, thành thử ra người ta chỉ làm theo thói quen, làm theo những hiểu biết đơn sơ nhất, bê nguyên những phong tục tập quán đó giờ trong ngành nghề đan lát áp thẳng vào ống hút, không tuân theo một quy chuẩn nào rõ ràng cả, nghĩ rằng miễn làm sao cho ống hút cỏ hút được là ổn rồi. Nhưng trên thực tế phải cần vận động nhiều hơn thế.



Ngay khi phát hiện ra các thiếu xót nghiêm trọng ấy, chúng tôi liền chú tâm đến quy trình sản xuất, chuẩn hóa các công đoạn, kiểm soát chất lượng sao cho đồng đều để sản phẩm đạt chuẩn theo đúng ý chúng tôi nhất. Để đi đến thuyết phục bà con thì đó cũng là một chặn đường kiên trì và vất vả, thế mà khi đã đến được giai đoạn nhận được sự đồng lòng nhất trí từ phía bà con thì chúng tôi - chưa kịp mừng vui - liền vớ ngay một vấn đề to tác khác: đào đâu ra kinh phí chi trả cho mỗi nhân công với một chuỗi những công việc quá dày quy trình do chúng tôi đòi hỏi ở họ. Xét ở khía cạnh tính chất cây cỏ bàng, ở độ mỏng mảnh, dễ nứt vỡ và kích thước bất đồng đều của chúng, thì quả thật là khá nan giải trong khâu áp dụng máy móc vào quy trình sản xuất, và do vậy phải đòi hỏi vào kỹ thuật bằng tay, phụ thuộc phần lớn vào công đoạn thủ công, mà biết rằng cứ theo cái đà áp dụng quy trình chuẩn hóa của chúng tôi thì bà con sẽ còn gồng gánh thêm nhiều áp lực cũng như phải chuyên tâm rất cao độ đến từng công đoạn một. Chúng tôi cho rằng đồng lương của bà con cũng phải được đỡ đần theo đúng với công sức bỏ ra, như vậy mới công bằng với bà con cũng như thể hiện sự trân trọng thành quả cần lao từ họ. Là những tay lính chỉ mới xốc áo ra thương trường lần đầu tiên, nguồn vốn lại eo hẹp nên vấn đề tài chính liên quan đến nhân công luôn làm chúng tôi loay hoay suốt một thời gian dài.


Bên cạnh giải quyết vấn đề lương bổng, chúng tôi vẫn đang ra sức nghiên cứu, tìm cách áp dụng máy móc vào quy trình sản xuất, vì đó cũng thuộc phạm vi chuyên ngành của riêng tôi nên tôi càng thêm hứng thú và bỏ nhiều tâm sức vào nó. Tôi nghĩ rằng chỉ khi nào máy móc được áp dụng được tầm 50% cho tới 80% thì khi đó năng suất và chất lượng sản phẩm mới đạt chuẩn. Áp dụng máy móc thành công đồng nghĩa năng suất sẽ tăng, từ đó giá thành sản phẩm sẽ hạ, người tiêu dùng sẽ đón nhận ống hút cỏ rộng rãi hơn.


Ngỡ sẽ bỏ cuộc


Sẽ luôn là dễ dàng nếu chúng ta đứng từ góc độ một người ngoài cuộc nhìn vào bất kỳ một thứ gì đó không có một chút liên hệ mật thiết cũng như không gây một xíu ảnh hưởng sâu sắc nào đến cuộc sống chúng ta, họa hoằn nếu có thì chỉ là những ảnh hưởng bề mặt không thấm thía vào đâu. Ngược lại, một khi đã đứng trên cương vị một người trong cuộc, và ảnh hưởng của cái thứ mình làm chủ không chỉ còn là vẻ bề ngoài, mà là những nút thắt lòi lõm bên trong, và vì những uẩn khúc đó ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống của chúng ta, đến tương lai, tiền đồ và cả tuổi trẻ nữa nên nó không khác gì một nỗi ám ảnh nếu chúng ta đang bị cái thứ đó lấn át và dần trở nên yếu thế, khi đó nhìn vào nó thôi ta cũng chỉ thấy thêm phần áp lực mà thôi.


Cũng giống như thế, đã có thời gian tôi nhìn thấy sự nghiệp ống hút cỏ chẳng thể dễ dàng hơn được nữa, nhưng một khi đã nhúng tay vào rồi, đã bỏ công cả của, công việc ống hút cỏ lại toát lên một vẻ nham hiểm hoàn toàn khác xa so với trí tưởng tượng ban đầu của tôi, sao lại gian truân đến nhường ấy, là một gánh nặng trên vai vì trọng trách nó đè lên tôi là quá lớn. Từng dòng từng thác vấn đề đổ ập đến tôi cùng một lúc, gần như không một khâu nào tỏ ra suông sẻ và yên ổn cả: từ đầu chí cuối, bắt đầu ở khâu sản xuất, đến kiểm soát chất lượng nhân công và cả khách hàng, đâu đâu cũng toàn áp lực. Đầu ngày bảnh mắt đã thấy nhiều mối lo ùa vào một lúc, lắm khi chúng quất vào ý chí của chúng tôi những nhát roi chí mạng đau điếng, khi ấy chúng tôi nhục chí vô cùng, đã có lúc tôi đã tính đến chuyện rút lui và từ bỏ sự nghiệp này, tôi cứ mang nặng suy tư ấy vào trong công việc (vì công việc làm ống hút cỏ cứ phải chạy hoài từng ngày, chẳng thể bỏ bê được cho dù như thế nào), thế là tay cứ làm mà đầu óc cứ viển vông nghĩ đến cái ý định muốn dứt bỏ mọi thứ. Mỗi ngày gồng gánh những công việc đòi hỏi nhiều sức lực ở chân tay hơn là đầu óc, tôi ngẫm thấy công cán và sức lực tuông ra không sao cho xuể, thế mà sản phẩm làm ra lại trật lất không đạt yêu cầu. Có giai đoạn còn kinh hãi hơn nữa là chúng tôi không có một đồng thu nhập, nhưng mỗi ngày, mỗi tháng đều phải xoay sở nguồn tiền lương đều đều tắp lự cho bà con nhân công. Chúng tôi trở nên những thành phần vô sản trong xã hội, chúng tôi chưa thể tự lập và đứng vững trên đôi chân thì làm sao dám cho rằng bản thân đủ sức để che chở cho ai, còn về nghĩa vụ gánh vác gia đình và tương lai xa hơn nữa thì sao đây, các mối lo càng nổi lên nhiều hơn, lũ lượt kéo tới từ tứ phía nhưng toàn thể đều quy về một ngõ cục đau đớn. Chúng tôi chán nản và quyết định dành ra một tuần để suy nghĩ thấu đáo, để sắp đặt tư tưởng đâu vào đó, sau thời gian này sẽ có câu trả lời dứt khoát rằng nên dốc lòng tiến tới hay thủ bước dừng lại và đặt dấu chấm hết cho sự nghiệp ống hút cỏ.



Thế rồi tôi cũng bắt đầu mon men tìm về cái lối mòn khi xưa, dò la về tình hình công ty cũ để đặng úp mở xin hồi lại vị trí công tác lúc trước. Song le, khoảng không gian và thời gian tạm tách bạch khỏi mớ bòng bong liên quan đến ống hút cỏ bàng đã làm đầu óc tôi thêm phần sáng suốt, khi ấy tôi lại nảy ra một luồng tư tưởng mới, tôi cho rằng bản thân tôi còn trẻ, không lý nào lại có thể bỏ cuộc một cách chóng vánh, dễ dàng và đáng trách như vậy, ừ thì thây kệ nếu người đời mặc nhiên chỉ trỏ chê bai tôi là kẻ thất bại, thì đó, tôi đã là kẻ thất bại rồi, đâu có còn một cái gì tệ hơn được nữa, cớ chi phải lo thêm. Nhưng dầu sao, tôi bại trận thật đấy, nhưng kẻ bại trận này đã với được vô kể kinh nghiệm quý hiếm: tôi biết thêm một sản phẩm mới, tôi nhiệt huyết với nó vì nó cho phép tôi được chung sức chung lòng cùng với bà con nông dân miền Tây thân thương chất phát - một công việc giúp mang lại công ăn chuyện làm và thu nhập cho bà con quê nghèo, đối với tôi đó là cả một bầu trời ý nghĩa được tô điểm bởi những tình cảm sâu xa khiến tôi rung động... Tư tưởng tôi lại quay ngoắc sang hướng công ty cũ, tôi tự hỏi mình làm công nhân nữa để làm gì, làm nhân viên rồi sẽ sao, vị trí của tôi là gì trong một dây chuyển sản xuất với biết bao những cái dây chuyền máy móc ấy trong bao la các chi nhánh nhà máy khác trên toàn thế giới, thế tại sao mình không làm một việc gì to tác và giàu ý nghĩa hơn cho riêng bản thân mình và cho cả những người nông dân mà tôi yêu quý, một công việc khiến tôi gắn bó cuộc sống với bà con nông dân và bằng cách ấy đỡ đần mảnh đời của họ. Nuôi tư tưởng ấy trong đầu và lòng tràn trề hy vọng, tôi đã cương quyết với một hướng đi rõ ràng, đó là chỉ có nước húc đầu về phía trước, vì nhiều cảnh đời đang ở sau lưng tôi.


Niềm hạnh phúc được gắn bó, cải thiện đời sống bà con


Ống hút cỏ là một ngành nghề vô cùng mới, nhưng điều đó không đồng nghĩa với cơ hội cải thiện thu nhập từ nó sẽ tốt hơn so với những ngành nghề cũ khác. Đôi lúc chúng tôi thiết nghĩ, nếu công việc làm ống hút cỏ đòi hỏi nhiều công sức hơn những ngành nghề đan lát truyền thống xưa nay ở làng quê này, mà trái khoáy, nguồn thu nhập lại bọt bèo không được bao nhiêu thì tại sao bà con lại phải gắng sức vì chúng tôi và vì ống hút cỏ chứ? Trên thực tế, khi bắt tay vào nghề, chúng tôi phát hiện ra các công đoạn làm ống hút có thể được phân khúc ra thành từng mục việc nhỏ hơn, và vì phần lớn làm bằng thủ công nên chúng tôi có thể phân phát việc làm đến nhà bà con, bà con có thể chủ động nhận việc và làm việc trong thời giờ nhàn rỗi ngay tại nhà. Khi áp dụng chính sách làm việc linh hoạt trên, chúng tôi bất ngờ nhận được sự hưởng ứng từ bà con, bà con vui mừng vì có thể kiếm thêm thu nhập từ những giờ rãnh rỗi mà trước đây họ không biết dụng làm gì. Chúng tôi cũng rất vui vì đã tạo thêm cơ hội việc làm cho bà con, đỡ đần và cải thiện cuộc sống của bà con, trước mắt là ở khía cạnh kinh tế gia đình. Chúng tôi ngộ ra rằng, nguồn vui và hạnh phúc là khi bản thân không ích kỷ làm giàu cho riêng mình, mà đồng thời phải dùng khả năng làm giàu của chính mình để làm sung túc và làm giàu có thêm cho người khác. Trong giai đoạn đầu và gặp nhiều gian truân, nguồn lợi tuy ít ỏi và chắng đáng là bao, nhưng san sẻ một phần cho những người cộng sự luôn kề cận bên chúng tôi, những người nông chân chất phát và trung hậu, thì đó là cả một niềm hạnh phúc lớn lao và quý báu.



Chúng tôi có thể tự hào mà nói giờ đây chúng tôi đã trở thành một người nông dân thực thụ, chúng tôi làm việc cật lực cho mục tiêu nhưng trong tâm hồn luôn phơi phới tự do với đời sống tự làm chủ của mình. Sáng dậy chúng tôi làm việc ở cơ sở sản xuất, trưa nắng lại theo chân bà con nông dân ra ruộng, tối về tăng gia vào khâu hàng hóa, tính cách của chúng tôi cũng thay đổi từ đó, chúng tôi cũng bớt những đòi hỏi và yêu sách cao siêu đi, giờ bà con sinh hoạt như thế nào chúng tôi cũng sẽ "chịu chơi" theo thế ấy, bà con có rủ làm vài ly, chuyện pháo và hát hò thì chúng tôi cũng vui lòng "tuân chỉ", giờ thì chúng tôi quả là những chàng nông dân thực rồi.


Ấp ủ cho tương lai


Dẫu khó lòng tiên đoán trước được tương lai, nhưng chúng tôi vẫn luôn hướng về nó bằng những tia lạc quan, một trí óc kiên cường và một con tim tràn trề hy vọng, mong rằng những nỗ lực chưa từng ngừng nghỉ của chúng tôi sẽ sớm đưa sản phẩm ống hút cỏ Huỳnh Lâm vươn xa đến rộng rãi người tiêu dùng trong nước cũng như ngoại nước qua đường xuất khẩu. Bên cạnh đó, chúng tôi luôn canh cánh bên mình nguyện vọng xây dựng một làng nghề làm ống hút cỏ ngay tại mảnh đất Đức Hòa, Long An và nâng cao hình ảnh ống hút cỏ gắn chặt với đời sống của người dân địa phương. Chúng tôi còn nuôi tham vọng nhân rộng sản phẩm này đến các tỉnh thành khác, trong đó nhất định sẽ có quê hương Bình Định của mình, nơi mà đời sống người dân quê tôi còn khắc khổ và lam lũ lắm. Cuối cùng, chúng tôi muốn trở thành lớp người hành động tiên phong, nêu cao quyết tâm bài trừ sản phẩm từ nhựa, đặc biệt là ống hút nhựa, khuếch tán sản phẩm ống hút cỏ Huỳnh Lâm ra cộng đồng là cách chúng tôi gây ảnh hướng đến quần chúng, phần nào đó tác động đến ý thức và thói quen sử dụng sản phẩm từ nhựa của người dân. Hơn trên hết, chúng tôi muốn mong những sản phẩm làm hoàn toàn từ thiên nhiên có thể được nhân rộng và được đón nhận nhiệt tình từ cộng đồng, như vậy mỗi hành động sử dụng sản phẩm ấy là mỗi nỗ lực ý nghĩa, giúp góp sức vào quá trình bảo vệ môi trường sống của chúng ta và cả tất cả mọi loài sinh vật trên địa cầu.



1 bình luận
bottom of page